Việt Nam trong những năm gần đây đã đạt được nhiều thành tích trong việc xóa đói giảm nghèo. Tuy nhiên, vẫn còn một số tỉnh hiện nay được liệt vào danh sách cần hỗ trợ hơn nữa. Dưới đây là Top 10 tỉnh nghèo nhất Việt Nam được Sen Vàng Group tổng hợp và giới thiệu.
Ở bài viết này, Sen Vàng Group sẽ dựa vào chỉ số GRDP bình quân đầu người để phân tích TOP 10 tỉnh, thành nghèo nhất Việt Nam. GRDP bình quân đầu người là chỉ tiêu tổng hợp phản ánh giá trị mới của hàng hóa và dịch vụ được tạo ra của toàn bộ nền kinh tế trong một khoảng thời gian nhất định tính bình quân cho một người dân; được tính bằng cách lấy tổng sản phẩm trên địa bàn chia cho dân số trung bình. Chỉ số này thường được sử dụng để phản ánh trình độ, năng suất, hiệu quả nền kinh tế trên địa bàn tỉnh.
Theo chỉ số GRDP bình quân đầu người TOP 10 tỉnh, thành nghèo nhất Việt Nam bao gồm: Thái Bình, Hà Giang, Điện Biên, Nghệ An, Cao Bằng, Bắc Kạn, Phú Thọ, Bến Tre, Quảng Ngãi, Sơn La. Có thể thấy các tỉnh tập trung hầu hết tại vùng Trung du và miền núi phía Bắc, đây cũng là vùng có thu nhập thấp nhất cả nước. Hầu hết các tỉnh có điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, dân cư chậm phát triển, thiếu trình độ lao động và chưa có nhiều nỗ lực trong việc phát triển kinh tế.
Biểu đồ: TOP 10 tỉnh, thành có GRDP bình quân đầu người thấp nhất cả nước năm 2021 (Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Phân tích theo chỉ số GRDP bình quân đầu người, Thái Bình là tỉnh nghèo nhất cả nước với GRDP bình quân đầu người năm 2021 là 30.06 triệu đồng.
Thái Bình là tỉnh ven biển, thuộc đồng bằng châu thổ sông Hồng, nằm trong vùng ảnh hưởng của tam giác tăng trưởng kinh tế Hà Nội – Hải Phòng – Quảng Ninh. Phía Bắc giáp với tỉnh Hưng Yên, Hải Dương và Hải Phòng; phía Tây và Tây Nam giáp với tỉnh Nam Định và Hà Nam; phía Đông giáp với vịnh Bắc Bộ.
Trong những năm qua, công tác làm việc xóa đói giảm nghèo tỉnh Thái Bình được những cấp, ngành chăm sóc, chỉ huy sát sao, tạo điều kiện kèm theo nguồn kinh phí đầu tư để triển khai những dự án Bất Động Sản chủ trương giảm nghèo bảo vệ, trong đó triển khai những quy mô giảm nghèo là một trong những yếu tố quan trọng giúp hộ nghèo có thu nhập không thay đổi .
Với GRDP bình quân đầu người năm 2021 đạt 30.7 triệu đồng, Hà Giang là được xem là tỉnh thứ 2 nghèo nhất Việt Nam sau Thái Bình.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Hà Giang là một tỉnh miền núi biên giới ở cực bắc của Tổ quốc, cách thủ đô Hà Nội 320 km về phía Bắc theo quốc lộ 2. Có địa hình chủ yếu là núi đá hiểm trở nên việc phát triển kinh tế – xã hội còn gặp nhiều khó khăn.
Bên cạnh đó, vấn đề dân số là một khó khăn đối với tỉnh Hà Giang. Tổng dân số Hà Giang năm 2021 là 887,100 người tập trung chủ yếu ở nông thôn và bao gồm rất nhiều các dân tộc thiểu chưa phát triển về kinh tế, giáo dục. Do đó, chất lượng nguồn nhân lực tại đây rất kém mặc dù về mặt số lượng là trung bình.
Điện Biên là một tỉnh nằm ở vùng Tây Bắc, miền Bắc Việt Nam. Giáp với những tỉnh Lai Châu và Sơn La của Việt Nam, Vân Nam của Trung Quốc ở phía Bắc, Phongsaly của Lào ở phía Tây, những huyện Pak Xeng, Pak Ou thuộc tỉnh Luangprabang của Lào ở phía Tây Nam.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Điện Biên là tỉnh giàu tiềm năng du lịch, đặc biệt là lĩnh vực văn hoá – lịch sử. Nổi bật nhất là hệ thống di tích lịch sử chiến thắng Điện Biên Phủ. Nhưng hiện nay tỉnh Điện Biên vẫn thuộc diện đặc biệt khó khăn. Với hơn 90% dân cư là nông dân, chủ yếu sống dựa vào nông nghiệp, Điện Biên đang là tỉnh có tỷ lệ hộ nghèo cao nhất cả nước năm 2021 tỷ lệ nghèo 34.5% cận nghèo 6.83%.
Nghệ An là tỉnh có diện tích lớn nhất cả nước và nằm ở vị trí trung tâm của vùng Bắc Trung Bộ. Là một tỉnh lớn có nhiều tiềm năng về con người và tài nguyên nhưng Nghệ An lại có thể là một tỉnh nghèo đứng trong nhóm 10 tỉnh thành cuối bảng xếp hạng của cả nước. GRDP bình quân đầu người năm 2021 tỉnh đạt 36.64 triệu đồng.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Trong các năm gần đây tỉnh đang có mức tăng trưởng tương đối ấn tượng. Năm 2021, tăng trưởng kinh tế Nghệ An đạt 6.2%, đứng thứ 3 khu vực Bắc Trung Bộ và đứng thứ 22 của cả nước. Tỉnh đang tiếp tục khắc phục khó khăn, chủ động, sáng tạo, quyết liệt thực hiện mục tiêu, chỉ tiêu phát triển kinh tế – xã hội.
Cao Bằng là một tỉnh còn nhiều khó khăn về kinh tế, xã hội, văn hóa, đồng thời là địa bàn trọng yếu về quốc phòng, an ninh. Năm 2021, điểm PCI của Cao Bằng là 56.29, xếp hạng 63, các chỉ số thành phần của Cao Bằng ở mức tương đối thấp.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Tỉnh Cao Bằng có địa hình khá đa dạng, bị chia cắt bởi hệ thống sông, suối khá dày cùng với núi đồi và thung lũng sâu,… ảnh hưởng lớn đến việc giao lưu phát triển kinh tế – xã hội và đầu tư phát triển hệ thống hạ tầng cơ sở, đặc biệt là giao thông. Đồng thời tạo ra sự manh mún đất trong sản xuất nông nghiệp nên dễ gây ra hiện tượng rửa trôi, xói mòn đất trong mùa mưa.
Cao Bằng có dân số thấp và mật độ dân số thấp. Dân số Cao Bằng năm 2021 là 6,700,400 người chủ yếu tập trung ở nông thôn và có trên 95% dân số là đồng bào dân tộc thiểu số tại vùng sâu vùng xa. Cao Bằng đang là tỉnh có tỷ lệ hộ nghèo cao thứ 5 cả nước với 24.5%.
Bắc Kạn là tỉnh miền núi vùng cao nằm ở vùng Đông Bắc Bắc bộ, có địa hình tự nhiên không thuận lợi, dân tộc thiểu số chiếm trên 86%, nền kinh tế chậm phát triển, tỷ lệ hộ nghèo cao so với mặt bằng chung của cả nước, đứng thứ 6/63.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Là tỉnh vùng cao, miền núi, hệ thống cơ sở hạ tầng của Bắc Kạn còn nhiều khó khăn; kinh tế chậm phát triển; mặt bằng dân trí thấp, các hủ tục lạc hậu vẫn còn tồn tại; hệ thống chính trị cơ sở, nhất là ở vùng đồng bào các dân tộc thiểu số chưa thật ổn định, vững chắc. Đó là những thách thức không nhỏ và trực tiếp tác động tới quá trình đẩy mạnh phát triển kinh tế-xã hội.
Năm 2021, nền kinh tế tỉnh Bắc Kạn phát triển cơ bản ổn định, đạt được tốc độ tăng trưởng cao hơn so với năm 2020 và cao hơn dự kiến bình quân của cả nước; thu ngân sách nhà nước vượt kế hoạch đề ra.
Phú Thọ là tỉnh thuộc miền núi vùng trung du Bắc Bộ, diện tích tự nhiên 3,528.4 km2, nằm trong vùng xây dựng quy hoạch của Thủ đô Hà Nội đến năm 2030, cách thủ đô Hà Nội 85km về phía Tây Bắc. Toàn tỉnh có 13 huyện, thành, thị, trong đó có 10 huyện miền núi, 72 xã, 224 thôn bản đặc biệt khó khăn.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Với điểm xuất phát nền kinh tế thấp, nguồn lực đầu tư hạn hẹp, trình độ dân trí không đều, gây không ít khó khăn khi triển khai chương trình mục tiêu quốc gia giảm nghèo bền vững.
Phú Thọ có mức tăng trưởng đều hàng năm, tuy nhiên trong khu vực trung du và miền núi phía Bắc, khi so sánh với các tỉnh như Thái Nguyên và Lào Cai GRDP bình quân đầu người của Phú Thọ ở mức còn tương đối thấp. Năm 2021, GRDP bình quân đầu người Phú Thọ đạt 43 triệu đồng.
Bến Tre là một tỉnh thuộc vùng đồng bằng sông Cửu Long, tiếp giáp với vùng kinh tế trọng điểm phía Nam và cách Thành phố Hồ Chí Minh 86 km. Với vị trí nằm tiếp giáp biển Đông, nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa cận xích đạo nhưng Bến Tre ít chịu ảnh hưởng của bão lũ, khí hậu ôn hòa, mát mẻ quanh năm… Đây là điều kiện thuận lợi cho việc đầu tư, sản xuất, kinh doanh và du lịch của tỉnh. Cùng với hệ thống giao thông, hạ tầng phát triển hoạt động kết nối liên tỉnh, cũng như giữa các đô thị, khu công nghiệp giúp cho trung tâm thương mại – dịch vụ, tỉnh Bến Tre ngày càng nhanh chóng, dễ dàng phát triển.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Tuy nhiên Bến Tre vẫn là một trong những tỉnh nghèo nhất Việt Nam và là tỉnh nghèo nhất vùng Đồng bằng sông Cửu Long với 11,753 hộ nghèo, 13,077 hộ cần nghèo. Tỉnh có GRDP bình quân đầu người năm 2021 là 43.19 triệu đồng.Chỉ số Năng lực cạnh tranh cấp tỉnh (PCI) của tỉnh giảm từ nhóm điều hành tốt xuống nhóm điều hành khá trong năm 2021 với 66.34 điểm giảm 2.74 điểm so với năm 2020.
Quảng Ngãi là một tỉnh thuộc vùng duyên hải Nam Trung Bộ Việt Nam. Theo số liệu thống kê với số hộ nghèo trong tỉnh năm 2021 lên tới 21,075 hộ; GRDP bình quân đầu người là 43.4 triệu đồng. Quảng Ngãi được xem là một trong những tỉnh nghèo nhất Việt Nam. Và là tỉnh nghèo nhất Duyên hải Nam Trung Bộ.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Bởi có khí hậu khá khắc nghiệt cộng với địa hình có nhiều đồi núi cao, gò, thung lũng chia cắt địa hình thành các miền riêng biệt. Bên cạnh đó tài nguyên thiên nhiên tương đối nghèo nàn cũng là một khó khăn lớn cho việc phát triển của tỉnh.
Cuộc sống của con người nơi đây còn khá khổ cực so với mặt phẳng chung của cả nước. Vì vậy, để tăng trưởng kinh tế tài chính – xã hội, Quảng Ngãi cần lôi cuốn nhiều hơn những dự án Bất Động Sản động lực. Khai thác mảng du lịch, đặc sản nổi tiếng vùng miền thì mới hoàn toàn có thể hy vọng thoát nghèo được .
Sơn La là tỉnh miền núi Tây Bắc Việt Nam, tỉnh có diện tích quy hoạch 14,125 km² chiếm 4.27 % tổng diện tích quy hoạch Việt Nam, đứng thứ 4 trong số 63 tỉnh thành phố. Có hơn 44,276 hộ nghèo cao nhất cả nước, nên Sơn La cũng được xem là một trong 10 tỉnh nghèo nhất Việt Nam. Xét về chỉ số GRDP bình quân đầu người tỉnh Sơn La tương đối thấp, chỉ đạt 45.2 triệu đồng vào năm 2021.
(Nguồn: Sen Vàng tổng hợp)
Khó khăn lớn nhất Sơn La đang gặp phải là vấn đề địa hình. Sơn La có địa hình đồi núi chiếm hơn 85% với độ cao khoảng 600-700m, độ dốc khá cao và bề mặt địa hình bị chia cắt mạnh. Điều đó ảnh hưởng đến điều kiện sinh hoạt người dân và các hoạt động phát triển kinh tế nơi đây kém phát triển. Mặt khác, trình độ lao động đáp ứng đủ tuy nhiên trình độ lao động còn hạn chế và là một thách thức lớn.
Trên đây là thông tin về TOP 10 tỉnh thành nghèo nhất Việt Nam dựa trên chỉ số GRDP bình quân đầu người năm 2021.
Ngoài ra, để xem thêm nhiều thông tin hơn về thị trường của từng tỉnh, thành trên cả nước, nhà đầu tư có thể truy cập trang web Cổng thông tin Bất động sản Senvangdata.
Cổng thông tin Bất động sản Senvangdata cung cấp kho dữ liệu thông tin về thị trường bất động sản Việt Nam với các báo cáo nghiên cứu thị trường được cập nhật, phân tích chuyên sâu nhất về thị trường bất động sản.
Nguồn: Sen Vàng Group – BTV Thương Trần
Thông tin liên hệ
Website: https://senvangdata.com/
Hotline: 0948.48.48.59
Copyright © 2022 Bản quyền thuộc về SEN VÀNG GROUP