Chiều 14/4/2025, tại Trụ sở Chính phủ, Thủ tướng Phạm Minh Chính – Trưởng Ban Chỉ đạo của Chính phủ về tổng kết thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW – đã chủ trì cuộc họp triển khai kế hoạch sắp xếp, sáp nhập các đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã, đồng thời định hướng xây dựng hệ thống chính trị 2 cấp tại địa phương.
Đây không chỉ là bước đi chiến lược nhằm tinh gọn bộ máy, nâng cao hiệu lực – hiệu quả quản lý nhà nước, mà còn được kỳ vọng tạo ra sự thay đổi sâu rộng trong cơ cấu phát triển kinh tế – xã hội
Sau quá trình sáp nhập địa giới hành chính, bức tranh kinh tế của 34 tỉnh, thành phố có sự biến động mạnh mẽ, thể hiện rõ nét qua chỉ số Tổng sản phẩm trên địa bàn (GRDP). Trong khi nhiều địa phương đang dần điều chỉnh để thích ứng với quy mô mới, các đầu tàu kinh tế như Hà Nội, TP.HCM và Hải Phòng tiếp tục khẳng định vị thế dẫn dắt, không chỉ về quy mô GRDP mà còn ở tốc độ phục hồi và tăng trưởng. Toàn cảnh GRDP sau sáp nhập phản ánh những chuyển động chiến lược của nền kinh tế địa phương trong giai đoạn 2021–2030, đồng thời mở ra những câu hỏi lớn về tái cấu trúc vùng, phân bổ nguồn lực và định hướng phát triển bền vững cho tương lai.
Xem thêm: 18 Tỉnh Thành Kỳ Vọng Tăng Trưởng GRDP ≥10% năm 2025: Đâu Là Những Động Lực Chính
TOP 10 tỉnh có Tổng sản phẩm trên địa bàn (GRDP) cao nhất cả nước năm 2023
Xem thêm: 34 tỉnh sau sáp nhập: Bức tranh mới về phân bổ khu công nghiệp trên cả nước
Xem thêm: Phân tích Kinh tế Hải Phòng – Hải Dương sau sáp nhập
Đây là nhóm các địa phương có tiềm lực sản xuất mạnh, đóng vai trò vệ tinh cho các đô thị lớn:
Bắc Ninh (sáp nhập Bắc Giang) – GRDP: 439.000 tỷ đồng
Với GRDP đạt khoảng 439.000 tỷ đồng năm 2024, Bắc Ninh – Bắc Giang nổi lên là cực công nghiệp điện tử – công nghệ cao lớn nhất cả nước, nơi tập trung các tên tuổi FDI toàn cầu như Samsung, Foxconn, Canon, Goertek… Quy mô sản xuất lớn, tốc độ tăng trưởng cao và hệ thống khu công nghiệp bài bản giúp khu vực này trở thành mắt xích quan trọng trong chuỗi cung ứng công nghệ toàn cầu.
Tuy nhiên, mô hình phát triển tại đây vẫn mang tính “thâm dụng FDI”, tức phụ thuộc nhiều vào doanh nghiệp nước ngoài cả về vốn, công nghệ lẫn thị trường. Tỷ lệ nội địa hóa thấp, liên kết giữa doanh nghiệp FDI và doanh nghiệp trong nước còn yếu, khiến giá trị gia tăng tại chỗ chưa cao. Ngoài ra, sự dịch chuyển chuỗi cung ứng toàn cầu (do căng thẳng địa chính trị, chiến tranh thương mại, yêu cầu ESG…) đặt Bắc Ninh – Bắc Giang trước rủi ro mất lợi thế nếu không nhanh chóng nâng cấp chuỗi sản xuất, tăng cường năng lực tự chủ công nghệ và đào tạo nguồn nhân lực chuyên sâu.
Một thách thức khác là sự mất cân đối giữa tốc độ công nghiệp hóa và chất lượng đô thị hóa. Trong khi hạ tầng công nghiệp phát triển nhanh, thì hệ thống giao thông liên vùng, nhà ở công nhân, giáo dục – y tế hỗ trợ vẫn còn thiếu hụt. Sự sáp nhập giữa hai địa phương cũng đòi hỏi một cơ chế điều phối phát triển vùng linh hoạt và thống nhất, tránh tình trạng cạnh tranh lẫn nhau về thu hút đầu tư hoặc phát triển manh mún theo từng khu riêng lẻ.
Đồng Nai (gộp Bình Phước): 301.342 tỷ đồng
Sau sáp nhập, GRDP của Đồng Nai – Bình Phước đạt 609.176 tỷ đồng, trở thành một trong những trung tâm sản xuất lớn nhất cả nước. Lợi thế nổi bật của cụm này là hệ thống khu công nghiệp quy mô lớn, trải dài từ Biên Hòa – Long Thành – Nhơn Trạch (Đồng Nai) đến Chơn Thành – Đồng Xoài (Bình Phước), tạo nên một chuỗi sản xuất liên tục, đóng vai trò quan trọng trong ngành công nghiệp chế biến, chế tạo và xuất khẩu.
Tuy nhiên, thách thức của cụm này là bài toán hạ tầng kết nối và quy hoạch phân vùng chưa đồng bộ. Bình Phước dù có quỹ đất công nghiệp lớn và giá thuê cạnh tranh, nhưng lại thiếu kết nối trực tiếp với các cảng biển và trung tâm logistics lớn, khiến vai trò trong chuỗi cung ứng bị hạn chế. Trong khi đó, khu vực lõi của Đồng Nai (như Biên Hòa, Nhơn Trạch) đang đối mặt với hiện tượng “già hóa hạ tầng” – khu công nghiệp cũ kỹ, quá tải, thiếu dư địa mở rộng và chưa đáp ứng tiêu chuẩn xanh, sạch theo xu thế mới.
Ngoài ra, việc sáp nhập đòi hỏi một chiến lược phát triển vùng hiệu quả hơn, tránh tình trạng cạnh tranh nội vùng và đầu tư phân tán. Cần chuyển từ “mở rộng khu công nghiệp” sang “nâng cấp chuỗi giá trị công nghiệp”, đồng thời phát triển các trung tâm dịch vụ hỗ trợ công nghiệp (logistics, tài chính, R&D, đào tạo nhân lực) để tăng giá trị gia tăng thay vì chỉ làm gia công.
Phú Thọ (sáp nhập Hòa Bình, Vĩnh Phúc) – GRDP: 352.620 tỷ đồng
Với GRDP đạt 352.620 tỷ đồng, Phú Thọ, sau khi sáp nhập với Hòa Bình và Vĩnh Phúc, đang sở hữu vị trí chiến lược quan trọng trong vùng trung du và miền núi phía Bắc. Tuy nhiên, khu vực này còn thiếu các khu công nghiệp, đô thị quy mô để thu hút đầu tư mạnh mẽ. Các động lực tăng trưởng hiện bị phân tán, chủ yếu phụ thuộc vào đầu tư công. Để phát triển, cần ưu tiên xây dựng các cụm công nghiệp chuyên biệt theo thế mạnh từng địa phương và kết nối giao thông – logistics xuyên vùng. Nếu khai thác tốt vị trí và xây dựng chiến lược hợp lý, khu vực này có thể trở thành “vùng đệm kinh tế thông minh” giữa Hà Nội và Tây Bắc.
Quảng Ninh – GRDP: 347.500 tỷ đồng
Quảng Ninh, với GRDP đạt 347.500 tỷ đồng, sở hữu thế mạnh phát triển cân bằng giữa công nghiệp, dịch vụ và du lịch, tạo nền tảng vững chắc cho nền kinh tế địa phương. Hệ thống cảng biển và sân bay Vân Đồn đóng vai trò then chốt trong chiến lược logistics và hàng không, giúp kết nối khu vực này với các thị trường trong và ngoài nước, thúc đẩy xuất nhập khẩu và giao thương.
Tuy nhiên, Quảng Ninh cũng phải đối mặt với thách thức lớn từ tác động môi trường, đặc biệt là từ hoạt động khai thác than và công nghiệp nặng. Mặc dù ngành khai khoáng mang lại lợi nhuận kinh tế đáng kể, nhưng cũng gây ra các vấn đề về ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến sức khỏe cộng đồng và phát triển bền vững. Để đảm bảo sự phát triển lâu dài, Quảng Ninh cần chú trọng vào chuyển đổi mô hình kinh tế, giảm dần sự phụ thuộc vào ngành công nghiệp khai khoáng, đồng thời đầu tư vào các ngành công nghiệp xanh và du lịch sinh thái để duy trì sự cân bằng giữa phát triển kinh tế và bảo vệ môi trường.
→ Đây là những địa phương đang vươn mình trở thành các cực tăng trưởng mới với hạ tầng công nghiệp phát triển, nguồn lao động dồi dào và vị trí chiến lược.
Nhóm này gồm các tỉnh có quy mô GRDP vừa phải, đóng vai trò trung gian giữa các đầu tàu kinh tế và các tỉnh còn khó khăn. Các địa phương đáng chú ý bao gồm:
Các tỉnh khác trong nhóm này:
Nhóm này có đặc điểm là sự đa dạng trong mô hình phát triển: từ nông nghiệp (ĐBSCL) đến công nghiệp nhẹ và logistics (Hưng Yên, Ninh Bình), đến công nghiệp du lịch – dịch vụ (Đà Nẵng, Lâm Đồng).
Cà Mau (gộp Bạc Liêu) – 153.160 tỷ đồng. Mạnh về nuôi trồng và xuất khẩu thủy sản hàng đầu. Tuy nhiên, cơ sở hạ tầng lạc hậu, dễ bị ảnh hưởng bởi biến đổi khí hậu.
Lào Cai (gộp Yên Bái) – 125.885 tỷ đồng. Tiềm năng về du lịch và khoáng sản. Tuy nhiên địa hình hiểm trở, khó thu hút đầu tư quy mô lớn.
Quảng Trị (gộp Quảng Bình) – 113.687 tỷ đồng. Giao thương tiểu ngạch và cảng biển. Tuy nhiên, kinh tế chưa có ngành chủ lực rõ ràng.
Hà Tĩnh – 112.855 tỷ đồng. Có khu kinh tế Vũng Áng và cảng nước sâu. Tuy nhiên, phụ thuộc vào một số dự án lớn, thiếu đa dạng hóa.
Tuyên Quang (gộp Hà Giang) – 86.246 tỷ đồng. Tài nguyên thiên nhiên và cảnh quan đẹp. Tuy nhiên còn xa trung tâm, kết nối hạn chế, GRDP thấp.
Huế – 80.000 tỷ đồng. Trung tâm văn hóa – du lịch di sản. Tuy nhiên còn thiếu công nghiệp, ít tác động lan tỏa GRDP.
Sơn La – 76.626 tỷ đồng. Thế mạnh nông nghiệp sạch và du lịch sinh thái. Tuy nhiên, hạ tầng chưa phát triển, khó thu hút công nghiệp.
Lạng Sơn – 49.736 tỷ đồng. Cửa khẩu quốc tế, tiềm năng logistics. Tuy nhiên, công nghiệp và dịch vụ kém phát triển.
Điện Biên – 31.663 tỷ đồng. Với vị trí chiến lược, văn hóa – lịch sử phong phú. Tuy nhiên, GRDP rất thấp, hạ tầng thiếu đồng bộ.
Lai Châu – 31.024 tỷ đồng. Tiềm năng năng lượng (thủy điện). Tuy nhiên, xa trung tâm, dân cư thưa thớt, khó tạo sức bật kinh tế.
Cao Bằng – 25.204 tỷ đồng. Biên giới với Trung Quốc – tiềm năng giao thương. GRDP thấp nhất cả nước, hạ tầng và công nghiệp gần như chưa phát triển.
→ Đây là nhóm cần chính sách “bơm lực” từ Trung ương để rút ngắn khoảng cách phát triển với các vùng trọng điểm.
Trong giai đoạn 2025–2030:
Sáp nhập hành chính không chỉ là bài toán về bộ máy mà còn mở ra cơ hội tái cơ cấu kinh tế theo vùng, theo cụm và theo ngành. Việt Nam đang bước vào giai đoạn tái định hình bản đồ kinh tế với tư duy liên kết cụm ngành – vùng – đô thị. Và sáp nhập hành chính chính là bước đi đầu tiên trên hành trình đó.
GRDP là thước đo quan trọng phản ánh sự chuyển động của nền kinh tế địa phương sau sáp nhập. Việc phân tích dữ liệu này sẽ giúp các nhà quản lý, nhà đầu tư và nhà quy hoạch nắm bắt đúng xu hướng, từ đó đưa ra quyết sách phù hợp để phát triển cân bằng và bền vững hơn trong giai đoạn 2025–2030.
Trên đây là những thông tin tổng quan về “Toàn cảnh GRDP sau sáp nhập: Hà Nội, TP.HCM và Hải Phòng dẫn đầu cả nước” do Sen Vàng Group cung cấp. Hy vọng với những thông tin trên giúp chủ đầu tư, nhà đầu tư và doanh nghiệp có thêm những thông tin về một trong những tiêu chí cần cân nhắc, xem xét trước khi đầu tư. Ngoài ra để xem thêm các bài viết về tư vấn phát triển dự án, anh chị, bạn đọc có thể truy cập trang web senvangdata.com.vn |
————————–
Xem thêm các dịch vụ / tài liệu khác của Sen Vàng :
————————–
Khóa học Sen Vàng:
Xây dựng tiêu chí lựa chọn Bất động sản
Khóa học R&D – Nghiên cứu và phát triển bất động sản
Hoạch định chiến lược đầu tư bất động sản cá nhân
—————————
Bất động sản Sen Vàng – Đơn vị tư vấn phát triển dự án bất động sản uy tín, chuyên nghiệp Việt Nam
Website: https://senvanggroup.com/
Website: https://senvangdata.com/
Youtube: https://tinyurl.com/vt82l8j
Hotline: 0948 48 48 59
Group cộng đồng Kênh đầu tư Sen Vàng : https://zalo.me/g/olgual210
#senvanggroup #senvangrealestate #kenhdautusenvang #dịch_vụ_tư_vấn_phát_triển_dự_án #thị_trường_bất_động_sản_2023 #phat_triển_dự_án #tư_ vấn_chiến _ lược_kinh_doanh #xây_dựng_kế_hoạch_phát_triển #chiến_lược_tiếp_thị_dự_án
Copyright © 2022 Bản quyền thuộc về SEN VÀNG GROUP